Thứ Ba, 15 tháng 4, 2008

Truyện cừ ngừ lớn P1.

VÔ ĐỊCH ĐÁ BANH.....BUỔI TỐI!

Một ngày đẹp trời năm 2005, sau 1 trận bóng nhớ đời, các cầu thủ quây quần bên bàn nhậu. Ở bàn bên cạnh, các cô vợ cũng đang tranh thủ chia sẻ kinh nghiệm .

- "Chồng của tớ các cậu biết đấy, anh ấy đá tiền vệ phòng thủ mà, anh ấy đen và bền bỉ như Makelele". Cô thứ nhất hồng má nói.

- "Chồng tớ đá tiền vệ tấn công, trắng trẻo và to con như Kaka ấy, những đường chọc khe của anh ấy mới chính xác và tuyệt vời làm sao, tớ toàn bị chọc thủng lưới". Cô thứ hai mơ màng nhớ lại.

Các cô thi nhau khoe tài chồng mình. Chỉ có một cô ngồi buồn rầu yên lặng. Mọi người gặng hỏi mãi thì cô ấm ức tâm sự:

- "Chồng em buồn lắm. Anh ấy chẳng chịu khởi động gì cả, cứ lao vào đá luôn. Lần nào như lần nào, khi em đang say mê cổ động anh ấy, thì anh ấy toàn bị chuột rút giữa chừng."



Vì sao "nó" lại dài???


Hai anh em cùng nhau "đăng ký" đi lính. Ngày đầu nhập ngủ cả hai phải trải qua một cuộc khám sức khỏe tổng quát. Sau khi khám nghiệm toàn cơ thể, ông bác sĩ sững sờ nhìn cái của quí dài qúa sức tưởng tượng của hai anh em đó.
Quá đổi ngạc nhiên, ông bác sĩ buộc miệng hỏi:
- Tại sao "của" hai anh dài qúa cỡ dzậy?
Người anh trả lời:
- Dạ thưa, tại di truyền.
- Ồ thì ra vậy.
Vừa nghe trả lời, vị bác sĩ vừa hí hoáy viết vào hồ sơ. Viết xong hỏi tiếp:
-Vậy thì cái của ba anh, chắc là daì lắm lắm phải không?
-Dạ thưa không, di truyền là do mẹ chúng tôi.
- Do mẹ của các anh? Bộ anh đùa tôi hả , đàn bà làm gì có cái đó chứ!
- Dạ thưa bác sĩ tôi biết vậy. Nhưng tại vì mẹ chúng tôi bị tai nạn mất một tay, chỉ còn một cánh taỵ- Mỗi lần bả tắm cho chúng tôi, tắm xong, khi kéo chúng tôi ra khỏi bồn tắm thì bả phải cầm cái gì dễ kéo nhất ạ !


Vị quan toà thông minh

Có hai vợ chồng được mọi người đánh giá là rất đẹp đôi. Chồng giàu có, đẹp trai, lịch sự, vợ xinh đẹp nết na. Vì thế mọi người đều rất ngạc nhiên khi thấy một ngày kia họ dẫn nhau ra toà li hôn. Quan toà liền căn vặn ly do là tại sao ly hôn nhưng cả hai cứ đỏ mặt mà không dám nói. Sau khi bị quan toà hỏi mãi mà không biết trả lời như thế nào. Chị vợ liền mượn một cây bút của quan toà và xin được phép viết ra giấy. Sau khi cố gắng viết, chị đưa cho lại cho quan toà. Viên quan toà à lên một tiếng và phán đồng ý cho hai vợ chồng ly dị. Sau khi kết thúc phiên toà, quan toà trao lại cho viên thư ký một tờ giấy trằng và một cây bút bị gẫy ngòi.

Không có nhận xét nào: